Cảnh thái bình chỉ mới được vài chục năm ngắn ngủi, sự phồn hoa cũng chỉ kéo dài mười mấy năm, nếu bỗng nhiên đất nước lại rơi vào loạn lạc, đừng nói là năm văn một đấu gạo, cho dù giá gạo có tăng vọt lên mười lăm văn một đấu, cũng phải cúi đầu khẩn cầu người ta bán cho. Đáng sợ nhất chính là đám người trên kia tranh giành quyền lực, đấu đá lẫn nhau, khiến cho thiên hạ đại loạn, vốn dĩ mới được bình yên có mấy chục năm, ai biết được trong bóng tối còn có những thế lực đen tối nào đang rình rập, những kẻ cầm quyền kia đánh nhau long trời lở đất, đến lúc đó giá gạo sẽ tăng đến mức nào, thật sự không dám tưởng tượng.
Gạo à gạo, ai mà quản ngươi là gạo cũ hay gạo mới, mau chóng vận chuyển đến cho ta đi!
Không kịp giải thích thêm, Vệ Đại Hổ ăn xong bữa cơm, dặn dò Đào Hoa vài câu, nói tối nay hắn ngủ lại căn nhà cũ trên núi, sau đó kéo phụ thân ra ngoài, lẩm bẩm dặn dò vài điều, rồi cùng nhau lên núi.
Lần này lên núi, hắn không đi thẳng đến căn nhà cũ, mà đi dọc theo con đường mòn ven sườn núi dẫn về phía thị trấn, tìm một bãi đất bằng phẳng. Sau đó lấy nơi này làm điểm xuất phát, hắn lần lượt tìm thêm vài con đường nhỏ khác dẫn xuống núi, uốn lượn quanh co, đảm bảo có thể khiến người ta lạc lối, cho dù là người có trí nhớ tốt đến đâu cũng không thể nhớ hết đường đi.
Đến lúc đó hắn sẽ dẫn huynh đệ nhà cẩu tử vận chuyển gạo đến đây, để phụ thân ở lại trông coi, sau đó dẫn bọn họ xuống núi, rồi âm thầm chuyển số gạo đó đến hầm rượu ở căn nhà cũ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây