Trong sòng bạc, tiếng hò la điên cuồng vang lên tới tận bên ngoài. Ngay cả những nhà chứa cũng mở cửa ngay giữa ban ngày, kỹ nữ điểm phấn tô son, ăn mặc lộng lẫy đứng ở cửa vẫy tay mời nam khách. Vệ Đại Hổ chỉ liếc qua một cái rồi đi tiếp.
Khi đến khu chợ, hắn thấy một tiểu cô nương khoảng tám, chín tuổi đang quỳ gối trên đường, như một món hàng hóa, bên cạnh là những người bán rau, trái cây và mấy cái giỏ. Trước mặt tiểu cô nương là một tấm bảng ghi giá, năm lượng bạc. Bên cạnh tiểu cô nương là một cặp phu thê đã đứng tuổi, phụ nhân giơ tay nâng cằm bé gái lên, cương quyết khiến khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt to tròn của bé gái lộ ra cho những người xung quanh xem.
Cha nương ruột bán cô nương nhà mình ngay trên đường, chỉ với giá năm lượng bạc.
Vệ Đại Hổ nhíu ngươi rời đi, hắn không đi lang thang nữa mà đi thẳng đến cửa hàng lương thực.
Người bán hàng trong cửa hàng vẫn còn nhớ hắn, lần trước một mình hắn đã vác hơn ba trăm cân lương thực đi, khiến hắn ta được một hồi kinh hãi, lớn đến vậy rồi mà hắn ta chưa từng gặp nam nhân nào khỏe như vậy, thấy Vệ Đại Hổ nhìn sang, hắn ta vô thức nở nụ cười: “Khách quan lại đến mua gạo à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây