Lý Xuân Anh cũng vậy, nhà tướng quân gặp nạn, nàng ta muốn về nhà mẫu thân sinh tìm chỗ dựa, nhưng lại phát hiện ra cha, nương, ca ca yêu thương nàng ta từ nhỏ đến lớn, từng người một, người thì lắc đầu bất lực, người thì ánh mắt né tránh, máu mủ ruột thịt, chỉ có vậy thôi.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, sáng sớm hôm sau, Vệ Đại Hổ trên đường gặp được một nhà ba người của Lý Xuân Anh, còn có ca ca của Lý Xuân Anh. Hàn Đại Lang nằm trên tấm ván, trên người của Lý Xuân Anh mang theo tay nải, tay dắt nhi tử, nàng ta đi ở phía sau, nhìn ca ca đang phụ nàng ta đẩy xe, nước mắt đã khô cạn, người như tê dại bước đi, cũng không biết tối qua đã trải những qua chuyện gì.
Vệ Đại Hổ lặng lẽ đi ngang qua họ, Lý Đại tráng giật mình tay run lên, bánh xe không hiểu sao lún xuống hố, hắn ta hì hục mãi mà đẩy không lên được, dùng sức đẩy tấm ván sang một bên, Hàn Đại Lang đang hôn mê nằm trên đó trực tiếp ngã xuống đất.
“Đại Lang!” – Giọng của Lý Xuân Anh vang lên từ phía sau, cắt ngang bầu không khí im lặng. Sau một hồi ngẩn người, nàng ta vội vàng hất tay nhi tử ra, lao đến ôm chầm lấy Hàn Đại Lang. Tuy nhiên, do sức yếu, nàng ta không thể nhấc nổi thân thể của nam nhân to lớn. Cộng thêm việc đêm qua nhà cửa ồn ào náo loạn, sau khi cả nhà trường phụ gặp biến cố, nàng ta không hề chợp mắt được lấy một giây. Kiệt sức, đau khổ tột cùng, nghĩ về thái độ của cha nương với ca ca ruột đêm qua, sợi dây căng thẳng trong đầu của Lý Xuân Anh bỗng dưng đứt phựt. Nàng ta ngã vật xuống đất, ngẩng mặt lên trời gào khóc nức nở: “Đại ca ơi, huynh là ca ca ruột của muội mà, sao huynh không thể giữ muội lại, tại sao chứ?! Muội đã gả đi rồi thì không còn là muội muội của huynh nữa sao? Nhi tử của muội không phải là điệt tử của huynh sao? Nó vẫn luôn gọi huynh là cửu cửu cơ mà? Tại sao phải đuổi bọn muội ra khỏi nhà, đó cũng là nhà của muội mà, tại sao chứ, chẳng lẽ muội thật sự là bát nước đổ đi, không ai thèm ngó ngàng đến nữa sao, cả cha nương, ca ca ruột đều không cần muội sao?!”
Lý Đại tráng bị tiếng khóc nức nở của nfng ta làm cho mặt đỏ tía tai, trong khi còn có người ngoài nhòm ngó, hắn ta vội vàng kéo bà Lý Xuân Anh đứng dậy: “Ngươi làm gì vậy, tối qua đã nói chuyện rõ ràng rồi mà, ngươi , ngươi đứng lên đi! Lại còn làm ầm ĩ như vậy còn ra thể thống gì, để người ta cười chê à!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây