Trần Đại thạch và huynh đệ liên tục gật đầu đồng ý.
Trần nhị cữu khoác vai Đại tôn tử, cụng ly với hắn, trong lòng trăm mối cảm xúc, quả nhiên, gặp chuyện vẫn là người thân mới đáng tin cậy. Trần tam thạch chỉ là kẻ góp vui, chẳng hiểu gì, nhưng rất thích đi theo sau mấy ca ca, biết được chuyện đào hầm, cũng tính cả hắn, trần tam thạch rất phấn khích, cảm thấy mình được giao trọng trách, không bị coi là trẻ con, liên tục đảm bảo: “Cháu nhất định sẽ làm việc chăm chỉ.”
Trần Nhị thạch vỗ vai hắn, cười nói: “Không thiếu việc cho ngươi làm đâu, đến lúc đó đừng kêu mệt là được.”
“Cũng nên rèn luyện rồi, tính ta như vậy, đến nương tử cũng không cưới được.” Trên đường đi, mấy huynh đệ trêu chọc em út: “Xem mắt hai lần đều không thành, còn thích chơi với đám trẻ con trong làng, sau này sợ rằng sẽ ế chính thất đời.”
Nói đến chuyện xem mắt, trần tam thạch cũng không vui, sao chứ, nữ nhân chê hắn, đâu phải lỗi của hắn ta, hắn chơi với cẩu thặng thì sao? Hắn cũng đâu phải không làm việc mà đi chơi, việc đã làm xong, hắn chơi với ai thì kệ chứ: “Họ chê cháu, cháu còn chê họ đấy!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây