Hàng xóm rất bất mãn với nhà trần đại cữu, cảm thấy bọn họ càng ngày càng keo kiệt,
“Chẳng trách bị người ta đánh tới cửa, nửa điểm cũng không biết làm người!”
Đại cữu mẫu chẳng hay biết gì về suy nghĩ của hàng xóm kế bên. Nếu biết được, chắc chắn bà sẽ cười lạnh vài tiếng. Phải, trước đây khi nhà họ ăn thịt, con nhà họ lần nào cũng đến trước cửa nhà bà khóc lóc om sòm. Bà lần nào cũng tốt bụng cho nó hai miếng thịt ăn, thịt ăn rồi thì sao? Khi nhà họ chu đến gây sự, cả nhà họ đứng trước cửa nhà bà xem náo nhiệt? Đứa nhỏ còn vỗ tay reo hò?
Bà đây nuôi phải cái loại gì? Bầy sói mắt trắng sao!
Nam nhân nhi tử nói chuyện ngoài sân, Đào Hoa và tam Hoa ở trong nhà ăn hạt dẻ. Phương thu Yến vác cuốc mang theo nhi tử từ ruộng về, còn chưa đến cửa nhà đã nghe thấy bên trong náo nhiệt lắm. Nét mặt nàng ấy liền nở nụ cười, nói vọng vào: “Hôm nay là ngày gì thế, thơm quá đi mất. Trong bếp đang làm gì vậy?” Nàng ấy đặt cuốc xuống, gọi hai cữu cữu và a di, giao nhi tử cho tướng quân đang nói chuyện với Vệ Đại Hổ ngoài sân, rồi đi thẳng vào bếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây