Vệ lão đầu ném con chuột tre vào sọt, phẩy tay đuổi hắn: “Cái tên chọc người ta ghét này, cẩn thận bị cữu cữu lấy chổi quét ra khỏi cửa đấy.”
“Haha, con đi thử xem có bị cữu quét ra khỏi cửa hay không đây.” Vệ Đại Hổ mặt dày, nghe vậy càng cười lớn hơn, hắn còn chưa bước vào cửa, đứng ở sân gọi nương tử đi lấy gạo, mang theo lương thực của ba người, vác trên lưng chiến lợi phẩm sáng sớm kiếm được cùng nương tử đi đến đầu làng.
Đầu làng vẫn như cũ, dưới gốc cây đa có mấy cụ già đang ngồi, người quen thì Vệ Đại Hổ chào hỏi một tiếng, người không quen thì hắn cũng lười liếc mắt.
Qua chuyện nhà họ chu đến gây sự, hắn đối với những người họ trần trong thôn và những người cùng làng đều không mấy thiện cảm, trên đường gặp trần tam thạch đang lẫn trong đám trẻ con, đều là những thanh niên đến tuổi xem mắt, vậy mà còn chơi với đám trẻ con lỗ mũi chảy ròng, hắn ta cũng thật là tài.
Tay Vệ Đại Hổ hơi ngứa ngáy, trần tam thạch quay lưng về phía bọn họ, miệng la hét “Dùng thêm chút sức, sáng nay ngươi chưa ăn cơm à, bảo ngươi dùng sức.” vừa gào vừa đánh con quay, Vệ Đại Hổ vung tay lên cho hắn ta một cái vào gáy, mắng: “Giỏi lắm, thắng được mấy đứa nhỏ cũng khiến ngươi đắc ý, sao không gọi Nhị ca đến xem bộ dạng này của ngươi , kiểu gì cũng phải cho ngươi ăn vài gậy.” Trần tam thạch không kịp phòng bị bị đánh một cái, suýt chút nữa thì ngã sấp xuống đất, quay đầu lại định mắng, nghe thấy tiếng biểu ca Đại Hổ của mình, lập tức không dám hó hé gì. Thấy hắn đeo sọt, biểu tẩu còn cầm trong tay một túi gạo nhỏ, mắt sáng lên: “Biểu ca Đại Hổ, huynh dẫn biểu tẩu đi đâu vậy? Trên lưng là gì thế?” Nói xong, định đưa tay kéo sọt của hắn, mu bàn tay lại bị ăn một cái tát.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây