Phu thê ăn xong bữa trưa, nghỉ ngơi một lát, rồi lại tiếp tục lên đường đi nhặt hạt dẻ.
Vệ Đại Hổ thấy Đào Hoa đi lại có vẻ khó khăn, sau khi hiểu được chuyện gì đang xảy ra, hắn ta gãi đầu cười khúc khích, bị Đào Hoa trừng mắt, hắn cúi người xuống, vỗ vào cái giỏ trên vai, bảo: “Thê tử, nàng lên đây, ta cõng nàng.”
Chỉ có tiểu hài tử mới ngồi trong giỏ rồi đòi người lớn cõng, thấy hắn như vậy, mặt Đào Hoa lại đỏ bừng, không cần suy nghĩ nhiều đã lập tức từ chối: “Ta không muốn.”
“Nàng ngại gì vậy, nam nhân cõng thê tử của mình là chuyện đương nhiên, huống hồ xung quanh cũng không có ai, không cần sợ bị người ta cười. Vệ Đại Hổ giục giã: “Nhanh vào đây, giỏ cũng to, chứa được nàng, đúng lúc nàng có thể chợp mắt một lát.”
Thấy nàng đứng im, Vệ Đại Hổ tiếp tục cữu giục: “Chậm nữa là xuống núi không kịp trời tối đâu, không nhìn thấy đường, cẩn thận dẫm phải rắn đó.” Hắn cố tình dọa nàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây