Đào Hoa ném nấm đã làm sạch vào cái mẹt, sau đó nàng cúi người xuống để trải nó ra, thế nhưng trong nhà lại không có đủ mẹt: “Trong nhà vẫn còn không ít củi, cho nên phụ thân, người hãy nghỉ ngơi đi ạ.”
“Sao phải nghỉ ngơi, ta không mệt.” Vệ lão đầu có tính tình nóng nảy không yên, cho nên nếu bảo ông ấy cứ ngồi ở nhà thì chẳng thà lên núi nhặt củi còn hơn, “Đại Hổ đâu, sao nó không có ở nhà vậy?”
Đào Hoa đứng dậy đi vào bếp lấy ra một cái rổ, và cái rổ nhỏ hơn cái mẹt rất nhiều, cho nên không chứa được bao nhiêu nấm cả: “Đại Hổ đi lên núi bẫy gà rừng rồi ạ, bởi vì chúng con quên cắt thịt ở trong thị trấn, nhưng chàng ấy lại muốn ăn canh thịt nấm, cho nên ăn cơm xong thì đã rồi lên núi rồi ạ.”
Đó là chuyện mà nhi tử ông ấy có thể làm được, vì cái miệng đó chưa bao ghét sự phiền phức, còn Vệ lão đầu thì nhìn nàng đang tìm kiếm những thứ gì đó có thể đựng được nấm ở trong nhà, trong viện tử của họ được lát bằng một vài phiến đá dọc theo con đường đi bộ, thế nhưng bên cạnh đều đã dính bùn vàng hết cả rồi, cho nên sau khi xử lý sạch sẽ nấm xong thì lại không thể để nó trên sàn được, bởi vì nó rất bẩn.
Ông ấy đi vào nhà chính lấy ra mấy chiếc gùi nhỏ: “Quay về ta sẽ làm thêm mấy cái mẹt nữa, trước mắt con dùng tạm cái này đi, thực ra cũng không có nơi nào để đặt nó cả, ngoài ra tất cả đều được xử lý xong rồi mới ăn. Hơn nữa thứ này đều có đầy ở trên núi, cũng không phải là thứ gì hiếm, cho nên hôm khác lại có thể đi hái thêm được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây