Tiền cẩu tử ngoan ngoãn đứng yên để nàng kiểm tra, và sau khi nghe nói như vậy thì đã công cái môi nhỏ của mình lên: “Đệ sớm đã không còn là bằng hữu tốt với hắn ta nữa rồi.”
Ngưu Đản được Vệ Đại Hổ thả xuống đất và sau khi nghe được lời này, thì đã đỏ mặt tía tai mà hét lên: “Ta cũng không còn là bằng hữu tốt của ngươi nữa!” Sau khi hết xong thì đã co cẳng bỏ chạy, Đào Hoa có gọi cậu bé nhưng cậu bé cũng không thể ngừng hét lên.
Tiền cẩu tử trên người không bị thương, chỉ bị xước một mảng da nhỏ trên mu bàn tay, nhưng cũng không sao cả. Cho nên Đào Hoa đã buông cậu ra rồi, nhìn thấy bà lão che miệng cười nói xung quanh, thì trong lòng nàng liền có chút bực bội, cho nên nàng liền kéo cẩu tử bỏ đi.
Tất cả đều đang ở độ tuổi làm nãi nãi rồi, trong nhà mình cũng có tôn tử, vậy mà khi nhìn thấy hai đứa trẻ đánh nhau mà không đến khuyên ngăn và tách chúng ra, sao lại còn nhìn chằm chằm và xem trò vui vậy hả?
Đào Hoa trong lòng chán nản, sau khi đi xa một chút, thì nàng mới hỏi cẩu tử: “Chuyện gì xảy ra vậy hả, sao lại cùng Ngưu Đản đánh nhau rồi, hai người bọn đệ không phải là huynh đệ tốt của nhau sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây