Ăn xong mì, đầu tiên hai người bọn họ sẽ đi mua hũ, sau đó lại đi chợ mua rau, hơn nữa còn mua rất nhiều muối thô. Ở nông thôn không có nhiều người có thể làm được món dưa muối, ngoài ra bởi vì món dưa muối sẽ lãng phí muối, mà muối lại là một thứ đắt tiền, và ngay cả loại muối thô rẻ tiền nhất, thì nông hộ bình thường cũng không muốn dùng nó để muối dưa, thế nhưng cái hũ dưa muối đó ở nhà Đại cửu, thì lại là món tổ truyền được truyền lại, cho nên nó đã khiến cho Nhị cửu rất ghen tị, thế nhưng vào năm đó khi được phân chia nhà, thì ông ta lại không được chia cái hũ dưa muối.
Cho nên khi Đào Hoa nói muốn làm dưa muối, và lúc nàng mới nói cho phụ thân biết, thì chắc là phụ thân cảm thấy là không cần thiết, cho nên nàng mới không nhắc đến nữa.
Ban đầu vẫn còn có dự định là mua một ít lương thực rồi mới quay về nhà, vì phải dự trữ lương thực, nhưng Vệ Đại Hổ lại nói ngày khác hắn sẽ lại lên thị trấn mua, hơn nữa bởi vì hắn có đôi chân nhanh nhẹn, cho nên cứ cách ba đến năm ngày là lại lên thị trấn mua hai bao lương thực, thỉnh thoảng hắn còn nhờ phụ thân đi mua nữa, cứ như thế mà phụ tử hai người đã rẽ ra hai đường, và có như thế thì mới không bị mắt lừa. Trước mắt căn hầm ở trong núi vẫn còn chưa được dọn dẹp, cho nên hắn dự định sắp tới sẽ đến ngôi nhà cũ để nhìn qua căn hầm trước rồi hãy nói.
Mặc dù bên ngoài đã có dấu hiệu hỗn loạn, nhưng gió lại không thổi đến trấn Định Hà nhanh như vậy, ai bảo góc này của bọn họ lại xa xôi đến thế, cho nên tin tức nào cũng truyền đi một cách chậm chạp.
Vệ Đại Hổ đặt hũ và rau vào giù, còn Đào Hoa thì trả tiền cho nữ nhân trẻ tuổi bán rau, khi nữ nhân đưa tay lấy tiền thì đã để lộ một chiếc vòng tay nhỏ bằng bạc trên cổ tay, và Vệ Đại Hổ sau khi nhìn thấy thì trong lòng lại cảm thấy có chút kỳ lạ, bởi vì cổ tay của thê tử hắn luôn trống rỗng và chẳng có gì cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây