Vệ Đại Hổ đặt chiếc gùi trên vai xuống đất, hắn đi sang một bên mà bẻ hết mấy cành cây và lá cây, sau đó hắn đặt nói vào trong chiếc gùi, Đào Hoa nhìn thấy hắn lúc này đang cẩn thận, thì tiện thể cần lấy cây nấm, mà đợi hắn làm xong rồi, thì mới đặt nó vào một cách cẩn thận.
Vào núi không bao lâu thì đã thu hoạch được ít nấm kê tùng rồi, cho nên vẻ mặt của Đào Hoa đã bắt đầu vui vẻ rồi, hơn nữa toàn thân còn tràn đầy khí lực nữa.
Giống như tiền vất vả kiếm được, và so với tiền mà nàng nhặt được ở ven đường, thì nàng sẽ trân trọng đồng tiền khó kiếm được, bởi vì số tiền khó kiếm được sẽ thực sự khiến cho nàng cảm thấy hạnh phúc hơn.
Đại khái cái này là tâm lý “không được gì cả.”
Bây giờ nàng thậm chí còn không sợ rắn nữa, thế là nàng cúi xuống nhìn xung quanh, một lúc sau nàng nhìn thấy một cây nấm có mũ hơi vàng, và hai cây nấm lớn nhỏ mọc cùng nhau, nàng bước qua đến mà nhặt cành lá trên mặt đất ra, sau đó nàng hái chúng lên và quan sát, ôi, đây là nấm mồng gà, chúng không có độc, thế là nàng đã ném nó vào trong gùi rồi. (Nấm mồng gà tương đối giàu vitamin c (0,4 mg/g cân nặng lúc tươi),[4] và rất giàu kali (khoảng 0,5%, cân nặng tươi),[5] và là một trong những nguồn thức ăn giàu vitamin D nhất được biết đến, với ergocalciferol (vitamin D2) nhiều bằng 212 IU/100 gam cân nặng tươi.[5] Nghiên cứu khoa học đã đưa ra giả thuyết rằng nấm mồng gà vàng có thể có nhiều thành phần có tính chất trừ sâu vô hại với người mà lại bảo vệ cơ thể nấm chống lại côn trùng và các sinh vật gây hại khác.)
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây