Vệ Đại Hổ đi phía sau nàng, thấy nàng đi lại khó khăn, thì hắn liền đưa tay đỡ lấy lưng của nàng: “Chuyện này có cái gì mà không hiểu, ta đã thành thân rồi mà, cho nên thê tử ta đến nguyệt sự thì ta há có thể không biết sao hả?” Nguyện sự đến thì sẽ không có thai, không có nguyệt sự đến thì phải cẩn thận xem liệu trong bụng có phải là có thai hay là không, cho nên sao hắn có thể không hiểu chuyện này hả, hơn nữa lẽ nào hắn thật sự là một tên lỗ mãng như vậy sao, thê tử có hay không có nguyệt sự mà cũng không biết, ngoài ra nếu vì làm chuyện đó mà hắn mất đi con của mình thì phải làm sao đây hả.
Thê tử hắn đến hay không đến nguyệt sự, thi hắn còn căng thẳng hơn cả nàng nữa đó.
Đào Hoa đi đã mệt rồi, cho nên cầm gậy dừng lại nghỉ ngơi, rồi tiện thể quay lại trừng mắt nhìn hắn.
Người này sao mỗi lần vào núi, thì đều hành xử táo bạo hào phóng, thêm vào đó trong miệng lại thốt ra những lời lời lẽ tục tĩu, chuyện gì cũng làm, lời gì cũng nói, thật kỳ cục!
“Sao nàng lại nhìn chằm chằm vào ta vậy?” Vệ Đại Hổ cảm thấy mình vô tội, bởi vì hắn đang quan tâm thê tử của hắn mà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây