Phía sau nhà của bọn là núi, cho nên đợi khi không có người đến, thì số nấm ở trong núi sẽ không có giành hái với nàng, cho nên nàng có thể hoàn toàn hái chúng mang về nhà! Đào Hoa nghĩ đến đây, thì trong lòng liền có một đốm lửa nóng, nàng mặc kệ thế đạo có loạn hay không loạn, thì nam nhân của nàng nói đúng, dự trữ lương thực, dự trữ lương thực, và dự trữ lương thực! Không chỉ dự trữ lương thực, mà còn dữ trữ tất cả mọi thứ có thể ăn được, cho nên nàng có thể hái nhiều nấm hơn một chút, không chỉ có thể dùng nấm để nấu súp ăn, mà có thể phơi nó để bảo quản nếu ăn không hết, sau đó lại lấy số nấm được phơi khô mà nấu thành một món súp thơm ngon khác.
Nàng có chút không thể đợi được nữa, cho nên đã nói với Vệ Đại Hổ: “Đại hồ, chúng ta vào núi hái nấm nhé?”
nương tử đã nói, vậy thì đương nhiên phải nghe rồi, cho nên Vệ Đại Hổ đã gật đầu và nói: “Nấm sau sau cơn mưa một lúc thì là nấm tốt nhất, cho nên muộn một chút hãy đi, đợi một lát nữa nàng hãy cùng ta đi đến nhà của đại cửu cửu một chuyến, bởi vì chuyện dữ trữ lương thực này bọn họ cũng phải biết một tiếng, và trong lòng của bọn họ phải có một sự tính toán nữa.”
Hắn phải nói với họ biết về những chuyện mà hắn đã hỏi thăm được ở huyện thành và phủ thành, còn việc họ có nghe hay không, thì hắn không quản được. Nếu bây giờ họ không lắng nghe, thì đợi đến lúc giá cả ở trên thị trấn tăng cao, thì bọn họ cũng sẽ tin thôi.
Đào Hoa gật đầu, nhưng nàng yêu cầu hắn vào thôn một mình, bởi vì nàng phải giặt bộ y phục mà nàng đã thay vào tối qua ở nhà, cũng như bộ y phục mà hắn đã thay khi trở về vào ban đêm đó, toàn bộ thân thể hắn từ trên xuống dưới không có chỗ nào khô cả, ngoài ra bộ y phục đó cũng đã mặc được mấy ngày rồi, hơn nữa cũng là ngâm trong chậu cả đêm rồi, chưa kể đến mùi hôi đó nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây