“Ăn cơm thôi.” Vệ lão đầu nói xong thì trước tiên cầm bát lên và hớp một ngụm nước mì, bởi vì trong nước mì có cho thêm một ít dầu lợn và muối thô, nó chỉ là thứ đô giản thế nhưng lại cực kỳ mỹ vị, khiến cho bao tử của ông ấy đã đạt đến sự mãn nguyện, ông ấy chỉ ăn thôi mà ngũ quan của ông ấy đều đã cái trước nối tiếp nào mà cùng thoải mái, ngoài ra những nếp nhăn ở khóe mắt cũng dường như đã được phẳng đi mấy phần rồi.
Vẫn là khi có nhi tử ở nhà, thì đồ ăn của ông ấy sẽ ngon hơn nhiều rồi.
Nông hộ người ta sẽ không có thói quen trong lúc ăn sẽ không nói gì hết, cho nên khi ông ấy gấp một đùa mì cho vào miệng, thì liền nhìn nhi tử, rồi hỏi: “Con ở huyện đã gặp phải chuyện gì mà chậm trễ vậy? Tại sao sau đó con còn đi đến phủ thành nữa rồi? Trong mấy ngày này con đi, thì đã làm cho nương tử của con lo lắng, lần sau không thể như thế này nữa đi mà không nói gì hết, nếu thật sự gặp phải chuyện gì làm chậm trễ thì hãy bỏ ra một chút để sai người quay về nhà báo tin, tránh để người nhà lo lắng.”
Trước khi nhi tử ông ấy thành thân, thì ông ấy đã không xuống núi trong một tháng, ông ấy thậm chí còn không nói những lời này, bởi vì ông ấy không hề lo lắng. Còn bây giờ khi hắn thành thân rồi, thì nhà đương sẽ phải chỉ có một người nữa, cho nên làm chuyện gì cũng phải suy nghĩ nhiều một chút, không thể cứ làm theo ý mình, mà phải quan tâm đến sự lo lắng của người trong nhà.
Vệ Đại Hổ gật đầu: “Lần này là con không suy nghĩ kỹ, lần sau, mà thôi bỏ đi, sẽ không có lần sau đầu, mấy năm nay nếu không có chuyện gì lớn thì không cần phải đi xa nữa rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây