“Mấy ngày này ở trong nhà đều tốt hả?” Hắn hỏi.
“Vẫn tốt, ở nhà không có chuyện gì.” Đào Hoa đang cán bột mì ra, bởi vì trước khi đi ngũ thì nàng đã nhào bột sẵn rồi, vì nàng định ngày hôm sau sẽ làm thức ăn thô là bánh màn thầu, nhưng ai biết giữa chừng thì hắn lại về nhà vào lúc nữa đêm dưới trời mưa to kia chứ. Lúc này ngược lại vừa đúng lúc, nó giúp nàng tiết kiệm được công phu khi nàng vẫn còn tỉnh táo, một bên nàng vừa làm việc một bên nàng nói cho hắn nghe chuyện của mấy ngày hôm nay, “Ngày hôm đó khi chàng đi huyện thành rồi, thì mãnh đất ở cạnh viện tử bên đó đã được cày xới lên rồi, sau đó phụ thân đã đi đến nhà của nhị cửu cửu để mượn hạt giống rau, ta cũng đi đến trong thôn, trên đường đi còn gặp được thê tử của nhị Ngưu, ta còn cùng nàng ấy nói chuyện một lúc nữa, và nữ nhân đó là một người thẳng tính, nàng ấy còn mời ta đến nhà nàng ta để sửa cửa nữa. Nhưng ta vẫn muốn ở nhà để làm dưa cải, phụ thân nói đợi chàng quay về thì sẽ đi lên thị trấn để mua một cái hũ, sau đó lại mau một ít rau và muối thô nữa.”
Sau đó, nàng dừng lại, và có chút ngập ngừng mà nói: “Ngược lại tam Hoa, tiểu cô nương dường như đã trưởng thành hơn rất nhiều sau sự việc này.” Nàng ấy nghĩ đến những lời đại tẩu nói vào ngày đó, thì đột nhiên trở nên hiểu chuyện rồi, thế là nàng ấy đã bắt đầu giúp đỡ và chia sẻ công việc với người trong nhà rồi.
Vệ Đại Hổ gật đầu: “Trưởng thành một chút cũng tốt, nếu cô nương ở trong nhà đơn thuần vậy thì ngày tháng sau này sẽ bị người khác ức hiếp, ngoài ra nàng ấy cũng sắp đến tuổi xem mắt rồi.”
Nói xong hắn lại nói thêm: “nương tử của Nhị Ngưu, nàng ấy tên là Ngô chiêu Đệ, khi còn nhỏ nàng ấy rất thích chơi đùa sau lưng chúng ta, tính tình giống nam nhi, và là một người thật sự cởi mở, ngày khác ta sẽ đưa nàng đến nhà của nàng ấy để sữa lại cửa. Ngày mai hãy nghỉ ngơi một ngày nhé, ngày kia ta sẽ dẫn nàng đi lên thị trấn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây