Ngọn đèn dầu mờ nhạt, nhưng động tác của Đào Hoa lại không hề chậm chạp, đường khâu dày đặc, và nàng đang làm rất nghiêm túc.
Vào mùa hè vẫn có thể mang giày cỏ, thậm chí mỗi ngày còn có thể mang một đôi, ngoài cũng không có cái gì là đau đớn cả. Nhưng mùa đông thì lại không được rồi, bởi vì mùa đông của bọn họ ở đây rất lạnh, thậm chí tuyết còn dày đến xích, cho nên đừng nói đến chuyện mang giày cỏ, mà ngay cả khi mang giày bông để đi ra ngoài, thì sau nữa này, thì mấy đầu ngón chân đều sẽ lạnh đến mức không chịu nổi. (1 xích bằng 1/3 mét)
Người già không thể sống sót qua mùa đông, người nghèo không thể nhìn thấy tuyết mùa xuân.
Mùa đông lạnh buốt, những gia đình nghèo không có đủ lương thực vào mùa đông, không có đủ củi để sưởi ấm trong nhà, thậm chí không có tiền mua chăn ga gối đệm cho mùa đông, thế là cả nhà phải ăn đót và mặc rét rồi, mà mùa đông lại kéo dài, nếu lại sinh bệnh mà không có tiền chữa trị, thì đừng nói là người già, mà ngay cả một người khỏe mạnh cũng không thể chịu nổi.
Đào Hoa đã từng phải phải chịu đói và lạnh. Trong ký ức của nàng, bất luận là chu Gia thôn hay là Hạnh Hoa thôn, thì người già là người dễ chết nhiều vào mùa đông nhất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây