[Làm Ruộng] Thợ Săn Nuôi Gia Đình Hàng Ngày Ở Cổ Đại

Chương 169: Dự trữ lương thực 1

Chương Trước Chương Tiếp

Vệ lão đầu vào mấy năm trước đã bị thương trên núi, và vào lúc đó thì chân của ông ấy đã bị què rồi, thế là mỗi khi mùa đông đến thì sẽ bị đau, ông ấy chịu nóng được không chịu lạnh được, cho nên ông ấy sẽ không chịu nỗi được cơn rét, và cứ thế mà mùa đông sẽ trôi qua có chút khó khăn đối với ông ấy.

Vì lòng hiếu thảo của nhi tức phụ, cho nên ông ấy cũng không từ chối, mà sớm đã khoác rất nhiều áo giáp vào so với những năm trước.

Chưa kể nhà nào cũng phải có một nữ nhân làm quản sự, từ sau khi Vệ Đại Hổ thành thân, thì chỉ cần thời tiết tốt, thì Đào Hoa đều lấy hết y phục và chăn bông ở trong nhà ra giặt, và phơi nó ở dưới ánh nắng nữa ngày trời, cho nên chiếc áo giáp khi mặc vào thì nó vẫn còn có mùi của ánh nắng, nó khô và ấm áp, và khiến người ta cảm thấy rất ấm áp.

Vệ lão đầu ngồi ở cửa nhà chính mà nhìn lồng gà, số gà tồn lại vẫn còn ít, ngày xưa trong nhà không có nuôi gia cầm, bởi vì ở chân núi có rất nhiều rắn, côn trùng, chuột, kiến đang sống ở đó, ngoài ra ông ấy không hiểu là nuôi cái gì thì sẽ rẻ hơn là nuôi gà và vịt, thêm vào đó việc xử lý gia cầm rất tốn công sức, hơn nữa ông ấy và nhi tử lại không đủ kiên nhẫn, và nếu như muốn ăn thịt gà, thì sẽ đi đến chân núi bắt lấy một con chim trĩ để làm một bữa ăn ngon là được rồi, thật sự không cần thiết phải tự mình nuôi nó. Hiện tại gà còn nhỏ, và ban đêm lại không thể để nó ở ngoài trời, cho nên chỉ có thể làm lồng gà lớn hơn một chút để sử dụng trong nhà, ngoài ra cũng không cần phải lo lắng sẽ giẫm phải phân gà vào sáng sớm khi thức dậy.

Không có cũi cho chú chó con, cho nên ban đêm nó phải nằm trên đống củi trong bếp, để sưởi ấm.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️