Sợ là ngày sau cũng không dám nhắm mắt.
Vợ Nhị Ngưu thấy nàng sợ hãi, không nói chuyện này nữa, nói tới chuyện bát quái khác trong thôn. Trong cùng một thôn, những chuyện vớ vẩn nhiều vo kể, nàng bắt chước điệu bộ nói chuyện của người khác, Đào Hoa lần đầu gặp được một người có thể mô phỏng nhiều đến thế, cười không khép được miệng.
Hai người chỉ hận gặp nhau quá muộn, đã bắt đầu ước hẹn ngày sau cùng nhau lên núi nhặt củi nhặt nấm, vợ Trần Nhị Ngưu nói: “Ngày sau tới trong thôn nhiều chút, cứ việc tới nhà ta gõ cửa, nhất định quét dọn giường chiếu hoan nghênh!”
“Ta nhất định tới! Ngươi cũng không thể phiền ta tới cửa quấy rầy a.” Đào Hoa cười nói.
“Ta đây liền tới nhà ngươi quấy rầy ngươi.” Vợ Trần Nhị Ngưu cười to.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây