Đào Hoa lấy cho hắn một chậu nước, Vệ lão nhân múc một gáo nước rửa sạch bùn đất trên tay, sau đó ném khăn vào chậu, vắt sạch rồi bắt đầu lau mặt, chiếc khăn lạnh áp lên khuôn mặt nóng bỏng, thật sự rất thoải mái.
Cháo mới nấu hơi nóng, Vệ lão nhân bưng bát thổi vài hơi, đợi nguội một chút rồi mới từng ngụm từng ngụm ăn. Đào Hoa cầm một miếng bánh bột ngô cuộn lại đưa cho hắn, Vệ lão nhân nhận lấy cắn một miếng, húp cháo nói: “Tự ăn đi, không cần phải quan tâm ta.”
Đào Hoa cười nói: “Hơi nóng, con đợi lát nữa sẽ ăn. Cha, trong nhà không có hũ dưa chua nào, con nghĩ đợi Đại Hổ về thì lên trấn mua vài cái hũ, con thấy hũ dưa chua của đại cữu mẫu rất ngon, sau này con sẽ học hỏi, muối một ít đậu que và củ cải để ăn kèm với cháo.”
Vệ lão nhân gật đầu: “Dưa chua của đại cữu ngươi rất ngon, sau này khi hầm cá thì cho vào một ít, chắc chắn sẽ càng ngon.”
Đào Hoa cũng nghĩ vậy, nàng cũng biết cách muối dưa chua, nhưng lấy cớ nói dưa chua của đại cữu mẫu ngon cũng là muốn tìm cơ hội nói chuyện này, mặc dù nàng quản những việc lớn nhỏ trong bếp, nhưng nếu muốn thêm thứ gì vào nhà thì chắc chắn phải bàn bạc với cha.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây