[Làm Ruộng] Thợ Săn Nuôi Gia Đình Hàng Ngày Ở Cổ Đại

Chương 13: Sính lễ 3

Chương Trước Chương Tiếp

“Đề nghị kết hôn cũng được, hai gia đình các ngươi phải cân nhắc kỹ càng vào ngày thành thân, hiện tại đang là mùa vụ thu, Có muốn cưới con con dâu về nhà nhanh để hỗ trợ, tốt hơn hết là nên để cô gái ở lại nhà mẹ đẻ hết mùa vụ…” Vương đại nương muốn nói nhưng lại thôi.

Trong nhà không có nữ nhân thì rất bất tiện, chuyện hôn nhân này vốn nên để gia đình gái lo liệu, nhưng Vệ gia này lại không có nữ chủ nhân, bất kể chuyện gì thì đểu chỉ có thể thảo luận với Vệ lão nhân, vậy nên có mội số điều không thể dùng lời nói để nói một cách rõ ràng.

Nam nhân đều là một đám thô như cọc gỗ, không hiểu được những chuyện tế nhị trong gia đình như nữ nhân, gặp phải ngày mùa vụ, người ta cũng có câu dù cưới sớm hay muộn thì cũng là cưới.

Vương đại nương lẩm nhẩm trong lòng, Vệ lão nhân cũng không ngốc, tuy vẫn chưa cầu hôn, nhưng hôm nay Triệu Tố Phân đã đặc biệt sai Vương đại nương đi một chuyến thật xa để nói về chuyện sính lễ, bởi vì lo lắng nhà ông ấy sẽ không lấy được đồ tử tế, lại lo lắng ông ấy nghĩ sai rồi làm, phải nhất quyết muốn thắt lưng buộc bụng, đây là quan tâm đến thông gia tương lai.

Ông ấy cũng không thể không hiểu, người ta nói lời này, đơn giản chỉ vì sót con gái.

“Còn phải xem ý ông trời, sợ rằng nửa tháng nữa đã phải thu hoạch, hoa màu không đợi người, chuyện tốt cũng không thúc giục được.” Vệ lão nhân nói như vậy.

Làm sao có thể thúc giục người yêu ta gả khuê nữ cho mình trước mùa vụ, sao có thể, vội cưới vợ đưa về nhà để thu hoạch hoa màu cho gia đình?

“Này!” Vương đại nương tươi cười càng chân thật hơn, đều là người cởi mở và hiểu biết, nếu các phu nhân đều biết phân rõ phải trái như vậy, thì trên đời này sẽ không có người nào bị bà mối xách chổi đuổi ra khỏi cửa.

Trong nhà đang bàn chuyện cầu hôn, Vệ Đại Hổ ở trong thị trấn cũng đang vội vàng chuẩn bị sính lễ.

Vệ Đại Hổ ôm hai mảnh vải từ trong tiệm vải đi ra, tiểu nhị ân cần đưa hắn ra tới cửa, lớn tiếng nói: “Khách quan ngài đi thong thả, lần sau lại đến!”

Lần sau không phải chỉ có mình ta là tới mua đâu, Vệ Đại Hổ vui vẻ nói thầm trong lòng, rồi đi đến đến cửa hàng điểm tâm ở đối diện bên kia đường.

Hai tấm vải có giá cao gần bằng một nửa số tiền, ngày thường hắn và cha đều mặc một bộ vải lanh thô đã lâu, chưa bao giờ tới tiệm vải mua một thứ đẹp đẽ và tính tế như vậy, mặc dù đắt tiền, nhưng đẹp không chịu nổi, vải được nhuộm màu đỏ, giống như trái chín trên núi kia, khi ánh mặt trời chiếu vào, đường như có thể thấy nước trái cây tinh khiết bên trong.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️