Chỉ như vậy, có thể khiến ngươi phải chạy vào rừng trốn sao? Thật mất mặt.
Vệ Đại Hổ nghiêm mặt, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Ngày mai ta đi trấn trên thăm dò một chút, ngồi ở nhà thì có thể thương lượng được gì, trước tiên hãy thăm dò kỹ lưỡng rồi mới hành động.”
Trần đại cữu nghe vậy liền vỗ tay cười lớn: “Đúng là nên như vậy, đúng là nên như vậy! Trước tiên hãy thăm dò kỹ lưỡng rồi mới hành động, thường ngày chỉ nghe nói Chu đồ tể có quan hệ cá nhân với quan gia trong huyện, nhưng ta thấy năm nay khi thu lương, những quan gia đó cũng không đối xử tốt với người Lý gia, chẳng lẽ là Chu gia cố ý nói ra để nâng cao thể diện?” Hắn càng nói càng cảm thấy đúng là có chuyện như vậy, ở trấn trên mở tiệm bán thịt heo, nếu không tìm cho mình một chỗ dựa, chỉ riêng tiền hối lộ phải nộp cũng đủ nhiều rồi? Muốn sống yên ổn buôn bán, chỉ dựa vào thân phận chân đất thì làm sao được?
Dù sao cũng là cậu ruột của mình, Vệ Đại Hổ không tiện phản bác, bọn họ vừa nghe thấy chữ “quan” liền sợ hãi, cũng không cẩn thận cân nhắc, Chu đồ tể khi còn trẻ lang bạt ở bên ngoài thì như thế nào? Chỉ đơn giản là quen biết thêm một số người có bản lĩnh.
Người có bản lĩnh này, quen biết đương nhiên cũng là người có bản lĩnh, hắn - Chu đồ tể là cái gì?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây