Vệ Đại Hổ đang ăn cơm, miệng trả lời không rõ: “Ồ.”
Cuối cùng cũng có một cô gái nguyện ý gả cho hắn, tâm trạng của hắn vui vẻ lạ lùng, cũng không hỏi thêm gì nữa, đem tiền lấy lại nhét vào trong lòng ngực, nhét hết ba lượt cơm vào bụng.
Ngày mai đi vào thị trấn sớm một chút mua đồ, để phụ thân đi cầu hơn càng sớm càng tốt!
Hắc hắc, sắp có thê tử rồi.
Chưa kể tới Vương đại nương đi tới Tiền gia để trả lời, trong lòng của Triệu Tố Phân rất hài lòng biết bao.
Vệ gia này là tuy nghèo, nhưng lại thực sự rất muốn cưới khuê nữ của bà ấy, gia đình ông ta là muốn tới cửa cầu hôn, thay vì xách hai túi hạt kê đến cho xong việc, đây chính là dáng vẻ nghiêm túc trong việc kết hôn.
Triệu Tố Phân bà ấy không phải là loại mẫu thân bán khuê nữ của mình, trong lòng không muốn gia đình thông gia có hành vi “Mua con dâu”.
Tại sao bà lại luôn giữ khuê nữ của mình theo bên người khi thực hiện cuộc hôn nhân thư hai và thứ ba, đó là vì biết rằng nữ nhân không dễ sống được ở thế giới này, khi đầu thai không có cách nào lựa chọn, lấy chồng chính là lần thứ hai đầu thai.
Nếu nhà chồng tốt, có nghĩa là cuộc sống sẽ nghèo khổ hơn, gia đình đồng lòng, ít cải vả, mỗi ngày đều thư thái tự tại. Nếu gả đi vào hang sói hang hổ kia, mẹ chồng khắc nghiệt bất công, công công bối rối và thiên vị, trượng phu không hiểu thương tiếc ngươi, ca ca tẩu tẩu đệ đệ em dâu cô em chồng, cả gia đình rối loạn lung tung vây quanh cái nồi trong bếp tranh nhau hai cái bánh bột bắp kia đến vỡ đầu chảy máu, thế thì thật đúng là mỗi ngày liếc nhìn một cái cũng cảm thấy tuyệt vọng đến cùng cực, không còn cách nào để tồn tại cho đến hết cuộc đời.
Đào Hoa đầu thai vào bụng của bà ấy, người làm mẹ như bà ấy làm sao có thể không nhọc lòng vì chuyện hôn sự của nàng, sợ rằng nàng gả cho nhầm người sẽ huỷ hoại cả đời mình.
Như vậy là tốt nhất, Vệ gia cư xử đoan chính, tuy rằng chưa từng gặp qua Vệ Đại Hổ, nhưng trước mắt bà ấy cảm thấy đối với Vệ gia thì không thể hài lòng hơn.
Khi tiễn Vương đại nương ra cửa, Triệu Tố Phân lặng lẽ nhét một nắm đồng xu lớn vào lòng bàn tay của bà ấy, toàn bộ trên mặt đều thể hiện ý cười, thái độ cực kì thân thiện: “Đại nương, đây là cảm tạ thật sự không biết nên phải nói như thế nào, vất vả cho ngươi phải chạy tới chạy lui vào một ngày nóng nực như thế này.”