[Làm Ruộng] Thợ Săn Nuôi Gia Đình Hàng Ngày Ở Cổ Đại

Chương 106: Về quê 1

Chương Trước Chương Tiếp

Chu Mãn Thương hơi ngượng ngùng, xoa xoa đôi tay đang buông thõng bên người: “Học của lão Lâm đầu làng. Ông ấy có tay nghề cao, đan những chiếc giỏ này để bán ở làng trên, luôn bán được giá. Đệ học không giỏi, chỉ biết đan những vật dụng nhỏ, không đan được những vật lớn, không làm tốt được.”

“Không tốt ở đâu chứ, chiếc giỏ này đan rất đẹp, từ từ học thôi. Khi tỷ tỷ bằng tuổi đệ cũng không biết đan giỏ, đến bây giờ vẫn không biết.” Đào Hoa cười khích lệ.

Chu Mãn Thương thấy chén nước của Vệ Đại Hổ cạn, vội đứng dậy cầm chén vào bếp thêm nước, mặc cho Vệ Đại Hổ gọi thế nào cũng không quay lại.

Đào Hoa cúi đầu vuốt ve chiếc giỏ tre trong tay, nghĩ đến Mãn Thương còn nhỏ mà đã đan giỏ đẹp như vậy, không biết đã phải nỗ lực bao nhiêu. Lão Lâm đầu làng, nàng cũng biết, là một lão già tính tình cổ quái. Khi còn trẻ, ông đã mất vợ, đến trung niên lại mất con trai, một gia đình chỉ còn ông, có thể coi như tuyệt hậu. Nàng từng gặp ông khi còn ở làng họ Chu, ông thường đi lang thang trong thôn với vẻ mặt hung dữ, khiến trẻ con trong làng đều sợ hãi.

Khi còn nhỏ, Mãn Thương chỉ nghe thấy tên ông cũng đã sợ đến mức núp sau lưng nàng, vậy mà bây giờ lại học được nghề đan giỏ từ ông.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️