Sơ Niệm đã viết tất cả sự cô đơn này vào nhật ký của mình, như thể khiến nàng không cảm thấy mình là con người duy nhất còn sót lại.
Ngày hôm sau, Sơ Niệm mở mắt từ sớm theo đồng hồ sinh học, nhưng nàng không dậy ngay như bình thường mà cuộn tròn trong tấm da thú ấm áp nằm trên giường. Mãi cho đến khi nhiệt độ từ từ tăng lên, nàng mới lười biếng ngồi dậy.
Đại xà đã ra khỏi hang từ sáng sớm, không biết là đi đâu.
Sơ Niệm lấy dao quân đội từ trong ba lô ra, đi đến hồ nước phía sau, tiếp tục công việc ngày hôm qua, rửa sạch da thú, sau đó chậm rãi hun khói theo cách cũ.
Bình thường, cành cây khô dự trữ đều do đại xà mang về khi đi hái quả, mà hun da động vật cần rất nhiều cành cây. Hơn nữa, nếu có thể thì nàng còn muốn làm thêm mấy tấm da thú dự phòng cho sau này. Giường lá cây lót bên dưới đã được thay lá nhiều lần, nhưng mỗi lần chỉ ngủ được vài ngày thì đã nát vụn thành từng mảnh hết. Nếu gió thổi theo hướng có thể luồn vào sơn động, các mảnh vụn có thể bị thổi bay khắp nơi. Nếu nàng có thể có thêm một vài lớp da thú thì có thể xếp chồng chúng lại trải ra, vừa mềm mại vừa có thể để dành lâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây