Đối với chuyện giảng dạy này, Giang Nhu cảm thấy mình đã tìm được giá trị của bản thân, cũng có được cảm giác thành tựu.
Nàng ấy vô cùng vui vẻ.
Nói đến chuyện này, Sơ Niệm đề nghị: “Thật ra Minh Nguyệt cũng có thể làm được.”
Tần Minh Nguyệt cúi đầu nói: “Ta có thể làm được gì đều sẽ làm, ta làm những hoa cỏ này lại không thể ăn được. Nhiều nhất chỉ có thể phơi khoai tây, khoai tây lại dễ bảo quản, hoàn toàn không thể phơi được.”
Sơ Niệm phì cười một tiếng, giơ bộ quần áo còn chưa hoàn thành trong tay lên nói: “Ngươi có thể làm những cái này mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây