Sơ Niệm vẩy nước đến trên người hắn, hắn lười biếng ngẩng đầu lên, giống như đang hỏi có chuyện gì vậy.
Cũng chính vào lúc này Sơ Niệm nhìn thấy rõ ràng một mảnh vảy vàng từ trên người hắn thuận theo dòng nước rơi xuống, cạch một tiếng rơi vào trong nước.
Nước sông trong vắt, Sơ Niệm nhìn theo tia sáng, rất dễ dàng tìm thấy những lớp vảy lấp lánh ngay cả trong đêm tối.
“Cửu Di, sao chàng lại đẹp như vậy?” Nàng giơ cái vảy rắn lên dưới ánh trăng, nhìn vảy óng ánh, nàng quay đầu lại mỉm cười nói: “Chàng nhìn này, ngay cả cái vảy của chảng rơi ra cũng rất đẹp.”
Cuối cùng nàng bỏ những cái vảy rơi ra vào trong túi quần áo: “Sau này phải nhặt mấy cái này lại, vứt đi quá lãng phí.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây