Nhưng nàng quên mất một điểm, trước đây rắn lớn không hiểu lắm hành vi của con người, rắn lớn của bây giờ đã sớm nhìn thấu trong ngoài của Sơ Niệm rồi. Những lý do lừa con nít đó đã lỗi thời rồi.
Trong mắt Sơ Niệm, rắn lớn vẫn là một con rắn lớn ngu ngơ, nói chuyện lắp bắp, không hiểu đối nhân xử thế. Lúc vừa xuống nước, thực ra có chút lạnh, may mà Sơ Niệm không cởi hết quần áo, trên người còn có một cái yếm ngắn, rất thích hợp mặc vào mùa hè, hơn nữa còn có thể ngăn chảy xệ. Nàng giơ tay vốc một vốc nước từ từ giội từ cổ xuống, dội đi cái dinh dính nóng bức ở cổ, sau đó lại vốc một vốc nước rửa mặt.
Nước trong hất lên mặt, khi nàng mở mắt ra có phút chốc mơ hồ, lúc tầm nhìn rõ ràng, đã nhìn thấy rắn lớn gần trong gang tấc, đang nhìn nàng bằng ánh mắt sáng rực. “Đã nói là phần ai người đấy tắm, sao chàng lại tới.” Giọt nước lúc vốc nước lên rửa mặt thuận theo mái tóc đen nhánh từ trước trán chảy xuống, cùng với làn da nhẵn nhụi như ngọc của nàng tạo nên một sự kích thích thị giác mãnh liệt.
Thực ra bất kể là trong thế giới động vật hay là trong thế giới bộ lạc loài người, màu trắng đều không phải là màu sắc tự vệ tốt. Màu nâu đất và màu đen càng có lợi cho bọn họ ẩn nấp, tránh khỏi nguy hiểm. Làn da trắng như tuyết như này cực kỳ đẹp, khiến cho nàng trước mắt vô cùng tinh xảo, rung động lòng người. Giống như trong đêm đen, lúc mặt trăng sáng tỏ, nàng trắng đến phát sáng. Cực kỳ nguy hiểm, cần phải bảo vệ nhiều hơn. Xinh đẹp như vậy, khi không có sức mạnh hùng mạnh không có cách nào bảo vệ được.
Hai người nhìn nhau rất lâu, nàng có thể nhìn ra yêu thích trong mắt hắn, nhưng hoàn toàn không biết hắn đã nghĩ nhiều thứ như vậy trong đầu. Sơ Niệm giơ tay lắc lắc trước mặt hắn: “Ngẩn người cái gì thế?” Hắn thu lại cảm xúc, nghiêm túc xem xét tỉ mỉ gương mặt thanh tú xinh đẹp của nàng, nói bằng chất giọng ấm áp: “Đang nghĩ sao Niệm Niệm lại xinh đẹp như vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây