[Làm Ruộng] Sau Khi Được Xà Xà Nuôi Dưỡng

Chương 31: Phải cầu xin con rắn thế nào đây? đây là lần đầu tiên (5)

Chương Trước Chương Tiếp

nàng giải thích hai lần, con rắn cuối cùng cũng không quấy rầy nàng nữa, nó đi đến hồ nước nuốt chửng hết phần gà còn lại, đồng thời vẫy một ít nước lên, dọn sạch mọi vết máu trên bờ nước. Cuối cùng thậm chí còn dùng chính cơ thể mình để cuốn hết tro tàn của thực vật bị đốt cháy rồi lao xuống nước, đi đi về về mấy chuyến mới dọn dẹp sạch sẽ được nơi này.

Sơ Niệm cảm thấy có lẽ đây là tập tính, thói quen dọn dẹp của rắn, sẽ dùng chính thân mình để dính một lớp bụi lên vảy, sau đó lao mình xuống nước rồi tự làm sạch.

Sơ Niệm nhìn những chiếc lông vũ đang phơi khô ở cửa hang, thầm nghĩ, nếu những chiếc lông vũ này không quá mềm, thì có thể sẽ được dùng làm chổi quét nhà.

Sau khi giày vò vì chuyện này, thời gian trong ngày đã trôi qua hơn nửa.

Sơ Niệm thu thập những chiếc lông vũ lại, nhìn chiếc giường đầy lá của mình. Những chiếc lá sau khi bị cơ thể con người dân lăn qua lộn lại đã bị đè thành những mảnh nhỏ, nhưng cũng trở nên mềm mại hơn. Khi phủ lên những chiếc lông vũ xinh đẹp lên, chẳng bao lâu đã bị phủ một lớp bụi bẩn, rất khó làm sạch. Sơ Niệm lại bắt đầu cảm thấy không nỡ.

nàng muốn dùng những chiếc lông vũ này để làm gối. Nàng mở ba lô của mình ra, lấy mọi thứ ra đặt lên trên chiếc giường lá, rồi cho những chiếc lông vũ mềm mại vào trong, cái balo trông có vẻ phồng lên nhưng thực ra khi ấn vào lại mềm mại như một chiếc gối, rất phù hợp.

Sau khi làm được gối xong, Sơ Niệm sắp xếp hết đồ đạc của mình. Đồ ăn nàng mang theo đã ăn hết, giờ nàng chỉ còn một cốc nước, một cái la bàn, một cái xẻng quân sự, một con dao, một chiếc điện thoại hết pin, một cái bình xịt côn trùng đã sử dụng hết sạch và giấy bút của riêng nàng.

Sau khi sắp xếp đồ đạc gọn gàng, Sơ Niệm đi đến cửa hang để giải sầu.

Không biết từ khi nào con rắn đã quay về từ bên ngoài, thân rắn khổng lồ bay vào trong hang.

Đúng là đang bay!

Vậy mà nó thực sự có một đôi cánh!

Đôi cánh vàng trong mờ mờ, lấp lánh dưới ánh nắng phản chiếu, vẻ đẹp không thể tả.

Con rắn vàng có cánh, còn có thể phun lửa từ miệng.

Ngoài sự kinh ngạc trong đầu Sơ Niệm, còn có một ý nghĩ gì đó dần dần trở nên rõ ràng.

Những suy nghĩ chợt lướt qua, khi nàng còn chưa kịp bắt lấy, đã không thể tiếp tục suy nghĩ nữa.

Con rắn cuốn nàng lên rồi, rồi đưa nàng lao thẳng xuống dưới, nàng theo bản năng ôm chặt lấy thân rắn của nó, không biết nó sẽ đưa mình đi đâu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 93%👉

Thành viên bố cáo️🏆️