Sau khi phơi lông vũ xong, Sơ Niệm cầm về hang một số quả màu vàng. Thịt nàng thường ăn là do con rắn nướng chín rồi mới đưa cho nàng, vì nhiệt không đều nên lớp ngoài cùng khô cứng, còn lớp trong cùng có khi còn chưa chín.
Con rắn đã cho nàng cơ hội, hôm nay Sơ Niệm muốn thử tự mình làm món thịt nướng.
Đầu tiên nàng cắt bỏ một phần thịt gà rừng ra, rửa sạch, sau đó ép lấy nước từ quả màu vàng, phết lên trên, cuối cùng ướp thịt.
Thịt gà được nấu theo cách quen thuộc sẽ rất ngon, đợi một lúc, Sơ Niệm nghĩ là đã gần chín nên nàng đặt một đống cành cây nhỏ gần cửa hang bên cạnh rồi bảo con rắn phun lửa để nhóm lửa giúp nàng.
Gần đây lúc muốn uống nước nóng, đều sẽ sai con rắn như thế này, con rắn cũng thấy rất vui vẻ với việc có thể thể hiện năng lực của mình, điều này cũng giúp Sơ Niệm tiết kiệm rất nhiều công sức.
Để một ít cành cây nên ngọn lửa cũng không quá lớn, Sơ Niệm cho mỡ vừa mới tách ra được lên trên, dùng một ít dầu làm ẩm đáy chiếc xẻng quân sự, để tránh cho lúc để thịt gà lên đó sẽ khó làm sạch. Sau đó nàng cẩn thận đặt miếng gà đã ướp kỹ lên xẻng quân sự, từ từ thêm lửa để kiểm soát nhiệt độ.
Khi thịt gà gặp dầu nóng, mùi thơm lan tỏa kèm theo tiếng “xèo xèo”, mùi thơm của thịt nướng kèm theo mùi thơm ngọt ngào của trái cây.
Khi hai mặt đều vàng đều và bốc khói, Sơ Niệm dùng hai thanh gỗ thẳng mảnh làm đũa, gắp một miếng cho vào miệng.
Thịt gà bên ngoài giòn, bên trong mềm, có vị chua ngọt, cuối cùng cũng có hương vị thức ăn của con người.
Nếu khi ướp có muối, sau đó rắc thêm một nắm hành lá xắt nhỏ thì chắc chắn sẽ ngon hơn.
Sơ Niệm tự ăn một miếng, sau đó gắp một miếng khác cho con rắn. Cho dù đối với con rắn mà nói, miếng thịt gà này còn không đủ để nhét kẽ răng, nhưng Sơ Niệm có thể cảm nhận được sự tán thưởng của con rắn đối với món gà nướng này.
Con gà rừng quá lớn, nếu không có dụng cụ nướng thịt, chỉ dựa vào mỗi cái xẻng quân sự để nướng thịt gà từng chút một thì e là có khi đến tận lúc làm cháy một lỗ trên xẻng cũng vẫn chưa nướng xong. Hơn nữa tình hình hiện tại không có một dụng cụ nhà bếp nào nên Sơ Niệm phải dựa vào xẻng quân sự để đun nước nóng uống.
Vì thế sau khi nướng xong một miếng thịt gà nhỏ đã ướp, Sơ Niệm đi tới cành cây rút ra một nắm lá tươi, dùng xẻng quân sự chà hết vết dầu, rửa sạch rồi cất đi.
Con rắn hiển nhiên thấy có hơi không vui, hình như vẫn còn muốn ăn món thịt nướng vừa rồi.