Trong miệng Sơ Niệm nhai quả đó, nói chuyện nhóp nhép không rõ, nhưng cũng có thể nghe ra là đang nói gì: “Thích chứ, lâu rồi ta chưa gặp nhiều người đến như vậy, náo náo nhiệt nhiệt, cứ như đón năm mới.”
Sau khi nàng vừa dứt lời, đáy mắt nam nhân dường như phủ lên một tầng u ám, bắt đầu xám xịt tối tăm: “Niệm Niệm muốn sống cùng với bọn họ sao?”
Sơ Niệm cười lên tiếp tục nói: “Nhưng ta thích cuộc sống như bây giờ hơn, ở cùng với chàng, cứ như thần tiên quyến lữ vậy, không có ai làm phiền, mỗi ngày nghe tiếng con trùng kêu vang, chim hót líu lo, hái hoa, nuôi trồng. Chàng ra ngoài đi săn, ta ở nhà may áo.”
“Chàng có biết vội vã đi họp chợ không, mỗi khi sắp qua năm mới, nông thôn đều sẽ mở một cái chợ thật lớn, trong đó cái gì cũng có, rất nhiều người, mọi người đều sẽ đến chơi, vô cùng vô cùng náo nhiệt. Thế nhưng cuối cùng đều muốn về nhà.”
àng dường như đoàn được sự bất an của hắn, cảm nhận được cảm xúc của hắn, nên đã dùng cách thức của mình nói cho hắn biết, nàng sẽ không rời bỏ hắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây