Sơ Niệm bò lên trên lưng hắn trước, cậy sủng mà kiêu căng: “Ta mệt quá rồi, chàng cõng ta. Lúc đến đều là chàng cõng ta, làm rắn thì phải đến nơi đến chốn.
Nam nhân đưa nàng lên trên lưng mình, cong khóe môi lên: “Được, chúng ta về nhà.”
Nam nhân cứ như lúc đến đây, cõng người phụ nữ và túi hành lý trông có vẻ cực lớn. Chỉ là bây giờ thoạt nhìn thì khoa trương thêm một chút. Lúc đến chỉ đeo một cái túi đeo, bây giờ còn nhiều thêm hơn mười cân hạt thóc giống, nhìn vào đã thấy rất nặng, thế nhưng mỗi bước đi của hắn đều đi vô cùng thận trọng, vững vàng, như thể những thứ này nhẹ như lông chim vậy.
Một màn này làm những nam nhân trong bộ lạc kinh hoàng đến gần nửa ngày cũng không nói nên lời.
Người đã đi xa rồi, Miêu Phát mới nhớ ra: “Thủ lĩnh, khi nãy chúng ta quên hỏi Cửu Di và Sơ Niệm là ở bộ lạc nào rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây