“Người phụ nữ tò mò không biết đám người Đại Xuyên nói gì, người đàn ông nói cho người phụ nữ biết Đại Xuyên đang nói gì.” Nói rồi Miêu Phát gãi đầu: “Ta chỉ đi theo A Nhu và có thể nghe hiểu được một vài câu đơn giản, có câu nghe không rõ.”
Nghe hai người nói chuyện xong, thầy phù thủy mở đôi mắt đã nhắm rất lâu, có chút trong trẻo trong đôi mắt đục ngầu này: “Ta có thể đi gặp hai người này không?”
Quần áo và người trong bộ lạc mặc đều làm bằng da thú, phụ nữ đeo đồ trang sức được làm bằng xương của động vật. Thầy phù thủy cũng là một người phụ nữ, nhưng bà ta người phụ nữ sống lâu nhất trong bộ lạc, mặc dù da dẻ đã chảy xệ và có nhiều nếp nhăn., nhưng tinh thần vẫn minh mẫn. Trên đầu bà ta đội một cái mũ lông vũ sặc sỡ giống hệt như của thủ lĩnh, nhưng cái mũ của bà ta to hơn, màu sắc sặc sỡ hơn của thủ lĩnh, thể hiện thân phận không tầm thường của bà ta.
Miêu phát đi đến trước cửa và vén rèm cửa ra, thủ lĩnh chưa kịp ra ngoài đã nhìn thấy mấy đứa trẻ đang mang một miếng thịt đã nướng chín tới.
Miêu Phát kinh ngạc hỏi: “Các ngươi lấy đâu ra miếng thịt to vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây