Sáng sớm hôm sau, lúc rắn lớn đi săn như thường ngày, Sơ Niệm ngăn hắn lại: “Đừng đi vội.”
Nàng lục tìm ở nhà kho phía sau một lát và lấy hai chiếc mũ đội đầu đã giấu đi ngày hôm qua ra, đứng trước mặt hắn nói: “Hôm nay không đi săn nữa, cho chúng ta được nghỉ một ngày để đi leo núi.”
Lúc bản thân Sơ Niệm cảm thấy nhàm chán đã từng đi dạo quanh phía dưới Núi Tường Vân, nơi mà bọn họ sinh sống. Núi Tường Vân nhìn có vẻ rất cao, nhưng đi thẳng tuốt lên lưng chừng núi cũng không phải quá dốc, thích hợp để leo núi.
Chú trọng trong leo núi không phải là nhanh mà là niềm vui, sự hứng thú ở trong đó.
Sau khi đưa ra quyết định này, Sơ Niệm đã thu dọn rất nhiều đồ có thể ăn, đem theo một ít hoa quả bây giờ đang có. Rau xanh cũng mang theo một ít, còn mang theo cả một ít mì khoai tây sợi to và mì sợi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây