“Chút tiền mà ngài đưa đâu có đủ chứ? Huống chi con còn phải tích cóp cho Thiết Nhi đọc sách nữa.” Trương thị nói: “Nương nhìn Cố gia đó, nghèo như vậy cũng phải để hài tử đọc sách, nhà chúng ta cũng không thể làm ruộng cả đời được, đúng không? Chỉ cần để Thiết Nhi đọc sách, nhà ta có thể đi theo hưởng phúc rồi!”
“Ta thấy ngươi chính là đồ keo kiệt.” Lý mẫu không vui móc ra túi tiền từ trong ngực.
Bà ta lấy ba văn tiền từ bên trong ra: “Đây!”
“Nương, như này có đủ không?” Trương thị nói: “Hay là chúng ta mua hết tất cả nội tạng ở hàng thịt, để Lý Mộ Mộ không còn gì để mua, như vậy có tốt hơn không?”
Lý mẫu suy nghĩ một lúc, cảm thấy ý tưởng này có thể thực hiện được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây