Sau khi Lý đại phu rời đi, Lý Mộ Mộ mới nói với Trương Anh Tử: “Ta biết ý Trương cô nương vừa nói, các ngươi cứu phu quân, lo lắng người Đột Quyết vì thế mà ghi hận với các ngươi nên mới hạ độc hại các ngươi.”
“Nhưng Trương cô nương không cần lo lắng, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện như thế.” Lý Mộ Mộ nói.
Ánh mắt Trương Anh Tử lóe lên, hỏi: “Sao ngươi có thể khẳng định chắc chắn như thế?”
“Các ngươi ở Sùng An, Sùng An có trọng binh canh gác, hơn nữa cửa thành kiểm tra nghiêm ngặt. Người khác muốn vào phải cho xem bảng thân phận và công văn thông quan.” Lý Mộ Mộ nói: “Người Đột Quyết muốn lẻn vào Sùng An cũng không dễ.”
“Vất vả lắm mới sắp xếp được thám tử vào Sùng An, rồi phải bí mật mưu cầu phá hoại lớn hơn nữa.” Lý Mộ Mộ nói: “Cũng không phải là coi thường ý của Trương cô nương, chỉ là động thủ với các ngươi, không chỉ làm cho người ta rất dễ dàng liên tưởng đến người Đột Quyết, hơn nữa càng dễ đánh rắn động rừng, thật sự là không có lời.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây