“Cho nên, ngươi muốn như thế nào, nghĩ kỹ là được. Nếu thật sự không cho phép có bụi trong mắt thì cùng lắm ngày sau, nếu Thái tử thật sự nạp thiếp thì ngươi cứ coi hắn là đồng bọn chiến hữu của ngươi là được.”
“Coi hắn là đồng nghiệp trong công việc, đồng bào trên chiến trường. Có thể thể giúp hắn việc công, còn việc tư thì đừng để hắn có cả hai.” Lý Mộ Mộ nói.
“Ta cũng nghĩ như vậy.”
Hai người nói chuyện, bất tri bất giác đã tới cửa phủ Lý đại tướng quân, Lý Mộ Mộ xuống xe, chào tạm biệt Lý tri âm, đang muốn lên xe, nghe thấy có người gọi nàng: “Phu nhân.”
Lý Mộ Mộ quay đầu nhìn lại, liền thấy Cố Thượng Khanh đang đứng dưới cầu thang phủ Lý đại tướng quân, đưa lưng về phía ánh mặt trời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây