“Ngươi a, nói tốt cho bọn họ như vậy, là bị những toái ngân kia mua chuộc rồi sao?”
Phan Luân Xích không vội chút nào: “Nô tỳ ngày thường đi theo thánh nhân, thứ tốt gì mà chưa từng thấy? Những thứ Thánh nhân thưởng nô tỳ khéo cả đời bọn họ cũng chưa từng thấy.”
“Huống chi nô tỳ cũng không dám có nửa điều lừa gạt thánh nhân, nô tỳ chỉ thành thật đem những gì nô tỳ nhìn thấy nghe thấy nói cho thánh nhân nghe thôi.” Phan Luân Xích thành thật tiếp xúc: “Nhưng mà nô tỳ đúng là rất thích cả gia đình nhà kia.”
“Nô tỳ là người hầu hạ trước mặt thánh nhân, đi ra ngoài bình thường không ai dám ngăn cản nô tỳ. Nhưng nô tỳ cũng có mắt nhìn, biết ai là thật tâm, ai là giả ý. Ai cảm thấy nô tỳ là một hoạn quan, mặt ngoài khách khí, kì thực trong lòng chướng mắt, ai là thật tâm coi nô tỳ là người, nô tỳ đều thấu rõ ràng.”
“Lấy tâm đổi tâm, đối với nô tỳ thật lòng, nô tỳ tự nhiên cũng lấy thật lòng hồi báo.” Phan Luân Xích nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây