“Chúng ta đều là những người được rèn giũa từ trong đao thương mưa tên, ngay cả trong hoàn cảnh nguy hiểm vất vả như vậy cũng có thể sống sót, đều là những người muốn thể hiện phẩm giá của mình thì làm sao có thể ra ngoài đường ăn xin được?” Đại Giang gật đầu nói.
“Tô gia kia đã tính toán sai lầm rồi.” Người nói chuyện là một binh sĩ tên là Hướng Quý Tài.
Tô Chỉ Nhi đương nhiên không thể biết được suy nghĩ của những thương binh đó.
Nàng ta đợi một lúc lâu vẫn không thấy có người đến đây nhận cơm canh, thế là không có kiên nhẫn ngồi ở đây chịu lạnh chịu khổ nữa.
“Ta đến Hối Trân lâu ở phía đối diện ngồi xuống một chút, nếu có thương binh đến, các ngươi cho người đến gọi ta.” Tô Chỉ Nhi mất kiên nhẫn nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây