Cố Bách Tiến hỏi, Lý Mộ Mộ lập tức nói với chúng.
“Đến lúc đó, nếu như thật sự có thể thành công, mọi người ở nhà cũng có thể được ăn mỹ thực khắp thành. Có việc bận rộn không thể ra ngoài mua đồ thì cũng có thể tìm người chạy việc vặt mua giúp. Mà những binh lính bị thương đó cũng có thể có việc để làm, có thể tự kiếm tiền.”
“Đây là chuyện có ích đối với binh lính.” Cố Bách Viễn gật đầu nói.
“Bọn họ bảo vệ quốc gia, không thể khiến bọn họ bị thương, không có năng lực kiếm tiền rồi lại vứt bọn họ sang một bên được.” Cố Tú Tú nói: “Nếu như có thể thành công, tam thẩm đã làm được một chuyện tốt.”
“Nhưng mà bây giờ phải khiến bá tánh Sùng An biết chúng ta có một cửa hàng chạy việc vặt như vậy đã, để bọn họ biết chạy việc vặt là làm gì. Nếu như chỉ viết chữ, ta sợ có nhiều người không biết chữ, nên ta muốn dùng tranh chữ kết hợp, như vậy thì người không biết chữ nhìn vào cũng có thể hiểu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây