“Ngươi như vậy có khác nào bắt ta đẩy việc làm ăn đưa đến tận cửa ra ngoài?” Lão bản liên tục lắc đầu: “Ta cũng phải kiếm tiền chứ.”
“Ông nói kiểu gì vậy, đây vốn là bản vẽ của chúng ta.” Vương Thúy Trân vội la lên: “Làm sao người khác có thể sử dụng?”
“Không thể nói như vậy được.” Lão bản nói: “Như ngươi nói ta làm ra nồi lẩu, Chẳng lẽ nồi lẩu tự nhiên mà có sao? Nhất định cũng là có người nghiên cứu ra trước. Nhưng mà bây giờ, ai cũng có thể sử dụng.”
“Làm sao có thể giống nhau được?” Vương Thúy Trân còn muốn nói nữa nhưng bị Lý Mộ Mộ giữ lại, ngăn cản nàng ấy.
“Tất nhiên chúng ta sẽ không ngăn cản ông làm ăn.” Lý Mộ Mộ nói: “Nhưng mà bản vẽ là do chúng ta cung cấp, thiết kế cũng là của chúng ta. Không có luật nào quy định ông không thể làm cho người khác, nhưng mà về lý thì không đúng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây