“Nhìn dân chúng hiện giờ, ta nghĩ thánh thượng chắc hẳn là một vị minh quân. Nhưng mà cho dù như vậy, đối với đại tướng quân mà nói, ở một vài chuyện có thể tránh bị nghi ngờ. Quân minh thần hiền, không biết thánh thượng có nghi ngờ hay không, tự mình chủ động một chút, thể hiện thái độ cũng là sự trung tâm của thần tử.”
“Vì vậy, Lý đại tướng quân không để trưởng tử của mình đi theo con đường võ tướng, đỡ bị nghi kỵ. Để trưởng tử theo văn, bây giờ chỉ là tứ phẩm. Nhưng mà không biết tứ phẩm này là trưởng tử có năng lực, bị Lý đại tướng quân đè nặng, khiến ông ta chỉ có thể ở vị trí tứ phẩm. Hay là cố ý chọn một trưởng tử vô năng, cho dù ông ta có cố gắng như thế nào thì cũng chỉ có thể dừng ở tứ phẩm.”
“Nếu như là người trước, một khi Lý đại tướng quân từ bỏ quân quyền cáo lão, chờ Lý tuần đạo chính là một bước thăng thiên, Lý gia vẫn sừng sừng không đổ như cũ. Nếu như là người sau, vậy thì rất thú vị, sợ rằng Lý đại tướng quân cố ý chọn một người không có năng lực gì, như vậy bản thân có thể yên tâm, bất luận Lý tuần đạo làm gì cũng không thể tạo ra nổi một đóa hoa. Trong thâm tâm của Lý đại tướng quân có thể có sắp xếp khác.”
“Hoặc là, nhân cơ hội sau này im hơi lặng tiếng, mặc dù không thể cường thịnh như trước, nhưng vẫn có thể yên ổn.” Lý Mộ Mộ nói.
Bất kể là điểm nào, nàng đều cảm thấy rất bội phục Lý Hoài Lâm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây