“Vậy con cảm thấy thế nào?” Cố mẫu kéo tay Lý Mộ Mộ ngồi xuống: “Con nghe bà mối kia nói cũng được, chỉ là lời bà mối cũng chỉ có thể tin được ba phần trong đó. Dù sao cũng là bà mối, đen cũng có thể khen thành trắng, chết cũng có thể nói thành sống.”
“Cho nên, chúng ta cũng không thể tin hết lời bà ấy.” Cố mẫu nói: “Nếu con cảm thấy bà ấy lời ấy cũng ổn thì ta sẽ thu xếp gặp Lương Nhị một lần, con trốn lén nhìn một cái. Nếu cảm thấy có thể, chúng ta sẽ chuẩn bị cho con.”
Cố phụ vẫn luôn ở nhà, chỉ là lúc bà mối ở đây, Cố phụ không đi ra.
Sau khi bà mối rời đi, Cố phụ cũng tới đại sảnh, ngồi cùng chỗ với Cố mẫu.
Sau khi Cố mẫu nói xong, Cố phụ gật đầu, nói theo: “Con không cần cảm thấy ngượng ngùng, Mộ Mộ, chúng ta đều coi con là nữ nhi của bọn ta. Con là một đứa trẻ ngoan, chúng ta không muốn trì hoãn con.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây