Trương Nhị Trụ gật đầu, nói: “Sau khi ta bị thương, trước khi rời quân doanh, ta nghĩ khi mình trở về, nhất định người nhà của huynh sẽ lo lắng cho huynh, sẽ tìm ta hỏi nên ta đã đi hỏi thăm một chút. Không ngờ lại nghe được tin tức huynh chết vì chấp hành nhiệm vụ.”
“Bởi vì ta chết rồi nên người nhà ta đều chuyển đi sao?” Cố Thượng Khanh hỏi.
Trương Nhị Trụ lắc đầu, nói: “Cố tam ca, nếu như huynh không có việc gì thì về nhà với ta, ta sẽ từ từ nói với huynh.”
Cố Thượng Khanh vốn định nói ở đây cho xong, không muốn lãng phí thời gian đến Trương gia.
Nhưng mà khi nhìn thấy chân của Trương Nhị Trụ, sợ hắn ta đứng ở đây lâu sẽ không chịu được nên gật đầu nói: “Cũng được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây