“Cho dù Cố gia không muốn buông tay, vậy Lương gia để Lý thị mở thêm một quán nữa là được. Lý thị ở đâu thì cửa hàng nhà đó sẽ làm ăn tốt. Chỉ đơn giản như vậy thôi. Đến lúc đó lại để Lương nhị đến quán cơm nhà mình làm chưởng quầy, như vậy không tốt hơn làm công cho người khác, phải nhìn sắc mặt người ta sao?” Bà mối cười lạnh: “Ngươi cho rằng Cố phu nhân đó thực sự luyến tiếc Lý thị, vì nàng mà quan sát cẩn thận sao? Chẳng qua là kéo dài thời gian, không muốn mụn vàng này đến nhà khác thôi. Cố phu nhân cũng biết, một khi Lý thị tái giá, Cố gia bọn họ sẽ chẳng còn gì nữa.”
“Nếu đã như vậy, bà ấy cần gì phải xem mắt cho Lý thị? Để Lý thị ở lại Cố gia là được.” Nha hoàn khó hiểu.
Bà mối lắc đầu, nói: “Bây giờ, Đại Hi quốc của chúng ta đang đánh giặc, tuy nói chúng ta hiện tại binh hùng tướng mạnh, thắng nhiều bại ít. Nhưng mà đánh giặc đâu có ổn? Vì vậy, bây giờ mới khuyến khích quả phụ tái giá, sinh nhiều nhi tử. Người nhiều thì binh sẽ nhiều. Đây là chính sách mở rộng của toàn bộ Đại Hi quốc hiện giờ.”
“Cố phu nhân có dám đối nghịch không? Bây giờ không như trước, nữ tử thủ tiết còn được người ta khích lệ.” Bà mối nói: “Nếu như bây giờ không làm như vậy, Cố phu nhân sẽ bị người ta đâm cột sống. Vậy nên mới vội vàng thả lời hay truyền ra ngoài, đúng không? Tỏ thái độ trước, tỏ ra mình không phải là mẹ chồng ác độc ngăn cản nhi tức tái giá. Vốn nghĩ rằng người coi trọng Lý thị đều là một số người góa vợ gì đó, vậy bà ấy sẽ có lý do, lấy cớ không muốn Lý thị thiệt thòi để từ chối. Không ngờ lại nhảy ra một người có điều kiện như Lương nhị, ngươi không nhìn thấy sắc mặt của Cố phu nhân lúc đó, rõ ràng là muốn từ chối nhưng lại không tìm được lý do thích hợp.”
“Vì vậy nên mới nói muốn gặp người thật trước rồi mới quyết định.” Bà mối cười cười: “Đến khi gặp người thật, ngươi cứ đợi mà xem, nhất định bà ấy sẽ có lý do khác để từ chối. Có ai bằng lòng đẩy hòm vàng ra ngoài. Bà ấy cũng không phải kẻ ngốc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây