Vương Nhị Trụ xoay người vội vã rời đi, Vương lão đầu nhìn Trương chưởng quầy: "Không trách ông được, là ta không tốt, không nên để con bé ở đó một mình. Ông về trước đi, nhỡ đâu, nhỡ đâu có ai đó ôm nhầm con bé, nếu họ mang con bé trở lại, phiền ông nhờ người làm báo cho ta một tiếng."
Vương lão đầu kể chi tiết lộ trình mình định đi cho Trương chưởng quầy, trong lòng vẫn le lói hy vọng, nhưng ai lại đi ôm nhầm con của người khác chứ?
Nói xong, Vương lão đầu bước đi theo hướng ông ấy đã đi vào buổi sáng, Trương chưởng quầy thở dài, định quay về tiệm giao lại cho người làm trong tiệm đi tìm giúp.
Vương lão thái từ trên núi về, cả buổi sáng cứ bồn chồn, ngồi khâu vá thì kim đâm vào tay, ra quét sân thì quét nát cả vườn rau. Ba nhi tức nhìn thấy mẹ chồng đứng ngồi không yên vì nhớ cháu, lòng cũng buồn bã.
Tiền Cẩm Bình bèn bê một chiếc ghế nhỏ ra đặt chỗ râm mát ở cửa, cho ba đứa con trai ra ngồi cùng bà ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây