Vương Đại Trụ ồm ồm nói, ánh mắt trông mong nhìn cha nương.
Vương Nhị Trụ hai tay vỗ vào nhau đánh tách một cái, mắt sáng lên: “Đúng rồi! Sao đại ca lại thông minh thế, ăn không hết còn có thể đem bán, bây giờ mùa đông nhà ai ăn được rau xanh chứ? Chỉ có nhà giàu mới bỏ giá cao mua, mà còn chẳng được tươi!
Vương Đại Trụ thấy được đệ đệ khen ngợi, khuôn mặt rám nắng ửng đỏ, hai tay chà xát vào nhau.
“Hì hì, ta không nghĩ nhiều thế, ta chỉ nghĩ nhà mình ăn thôi, mọi năm cứ đến mùa đông là cha nương lại khó ăn, ăn rau xanh sẽ tốt hơn.
Vương lão đầu và Vương lão thái nghe vậy có chút cảm động, đại nhi tử của mình tuy có sức khỏe, giỏi làm việc đồng áng, nhưng tính tình có hơi thật thà, nhưng không sao, hắn ta hiếu thảo là được!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây