Phu thê mới cưới vốn đã được các bên chú ý, lại không may đúng vào dịp Tết nhất phải đi lại thăm hỏi họ hàng. Trong hai ba tháng qua, Thẩm Lệ Xu mỗi ngày không phải giúp các bậc trưởng bối tiếp đãi khách khứa thì cũng là nhận thiệp mời rồi cả nhà cùng nhau đi dự tiệc. Dù Triệu Chiêu Cảnh vẫn luôn ở bên nàng, nhưng thời buổi này lại không thịnh hành việc thể hiện tình cảm, trước mặt bao nhiêu bạn bè thân thích như vậy, hai người họ dù chỉ nhìn nhau thêm một cái cũng sẽ bị lôi ra trêu chọc một hồi, cho nên ngoài những lúc tối đến đóng cửa lại “yêu tinh đánh nhau”, hai người đã không còn cơ hội để bồi đắp tình cảm.
Mãi cho đến khi lên chiếc thuyền lớn này, tình hình mới xoay chuyển 180 độ.
Đầu tiên là mấy người Từ đại cữu đi cùng, dường như đã bàn bạc xong xuôi mà tự biến mình thành người vô hình, chỉ vào ngày đầu tiên lên thuyền hưởng ứng lời mời của Thẩm Lệ Xu, mọi người tụ tập lại ăn một bữa trưa thịnh soạn và náo nhiệt, ăn xong Từ đại cữu lau miệng, lén ghé tai thì thầm với cháu gái, xin nàng mấy ngày sau đừng quan tâm đến họ nữa, trên thuyền có tiểu nhị và nha hoàn bà tử, ăn uống ngủ nghỉ đều có người chăm lo, không sợ đói bụng. Hơn nữa, lần này họ cũng đi mấy người, tụ lại đánh bài nói cười, tâm trạng cũng thoải mái hơn.
Hai chữ “thoải mái” lọt vào tai Thẩm Lệ Xu, nàng thầm nghĩ khí chất của phu quân mình quả thật khiến người ta khó lòng chống đỡ, dù có cố gắng mỉm cười thế nào cũng không thể đạt đến mức độ bình dị gần gũi.
Khi hai người họ còn chưa xác nhận quan hệ, mấy ngày nàng và đám tiểu đồng bọn đi nhờ thuyền của hắn, đã cảm thấy áp lực như núi với hoạt động ăn chung ba bữa một ngày, bây giờ nàng có thể tự mình quyết định, liền dựa theo nguyên tắc “cái gì mình không muốn thì đừng làm cho người khác”, đồng ý với yêu cầu của mấy người Từ đại cữu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây