Biết tin tân nương tử cuối cùng cũng đi dạo bên ngoài về, Triệu Chiêu Cảnh một giây trước còn đang nghiêm túc lựa lời, xem phải làm sao để vừa nhẹ nhàng vừa không kém phần nghiêm túc chỉ ra khuyết điểm, để nàng hiểu rằng việc nàng chậm trễ không về đã khiến hắn phiền lòng đến mức nào.
Vừa rồi hắn nói mỹ miều là đọc sách, nhưng hơn nửa canh giờ trôi qua vẫn chưa lật được trang nào, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn sắc trời, tự vấn ba câu day dứt: Nàng bao giờ về? Sao còn chưa về? Thậm chí, liệu nàng có vui quá mà về thẳng nhà mẹ đẻ ở luôn không?
Người bình thường không làm ra chuyện này, nhưng hắn biết nương tử của mình tuyệt đối làm được.
Chỉ cần nghĩ đến những khả năng vô hạn của nàng, Triệu Chiêu Cảnh lại bắt đầu đứng ngồi không yên, cảm thấy sâu sắc rằng giao ước ba điều trước khi để nàng ra ngoài vẫn còn quá ít. Những chi tiết như lịch trình cụ thể, mấy giờ về, nhất định phải về cũng cần được liệt vào, bởi vì có một nương tử vừa thích giao ước lại vừa giỏi lách luật, nếu không bịt hết những kẽ hở này, hắn ở thư phòng trông mòn con mắt, mà rất có thể sẽ đợi được một tân nương tử không về nhà.
May mà hôm nay nàng không hứng chí bất tử, cuối cùng cũng về trước khi trời tối. Triệu Chiêu Cảnh thở phào một hơi thật mạnh, cố nén sự thôi thúc muốn lao ra ngay lập tức, ở lại thư phòng nung nấu cảm xúc, tranh thủ ra tay trước, nhân cơ hội này bắt nàng đồng ý thêm mấy điều khoản chi tiết mà hắn vừa nghĩ ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây