Khi đó đường bá tuy thân thể không khỏe, nhưng Ngũ thúc lại là người báo tin vui không báo tin buồn. Họ hàng nhờ ông giúp đỡ việc vặt, ví dụ như thu hoạch lương thực, muốn tìm cửa hàng giá cả phải chăng ở trong thành để bán, ông luôn có thể giúp mọi người chu toàn. Nhìn là biết ông ở trong thành sống rất tốt, bọn họ lại nghe hương thân bốn phía khen ngợi hâm mộ, thật sự cho rằng Ngũ thúc hưởng phúc, đều vui mừng cho ông.
Cho đến khi các cháu trai, cháu gái ra đời, mẫu thân bọn họ tình cờ nghe được ngũ thẩm cùng người nhà mẹ đẻ than thở, nói Tam nương nhà bọn họ vào thành, ngày tháng ngược lại càng khó khăn hơn. Bọn nhỏ ở nhà thỉnh thoảng còn được ăn thịt bồi bổ, ở trong thành cái gì cũng tốn tiền, cháu ngoại ở trong thành đừng nói ăn thịt, ngay cả trứng gà cũng phải tiết kiệm.
Nghe xong những lời này, mẫu thân bọn họ về nhà cũng không nói gì, chỉ lặng lẽ đi mua gà con.
Lúc đó nhà cũng nuôi vài con gà, trứng gà cũng đủ cho bọn nhỏ thỉnh thoảng bồi bổ, cho nên lúc đầu bọn họ không hiểu mẫu thân sao lại đột nhiên làm vậy.
Ai cũng biết, nuôi gà tuy không khó, nhưng cũng tốn lương thực, ba hai con thì còn dễ, nếu nuôi cả đàn gà thì trong sân gà sẽ đầy phân, cả ngày sống chung với mùi hôi thối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây