Dù áp lực như núi, nhưng thấy nữ nhi vui vẻ chấp nhận đề nghị rời kinh càng sớm càng tốt của mình, chút lo lắng cuối cùng trong lòng Thẩm Gia Vượng cũng tan biến. Vốn dĩ ông còn thầm lo lắng, “Trình công tử” kia nhân phẩm tài mạo đều xuất chúng, đặc biệt là tướng mạo vô cùng tuấn tú, khí vũ hiên ngang, tuấn mỹ như ngọc, là dáng vẻ dễ khiến các tiểu nương tử xiêu lòng nhất, ông chỉ lo nữ nhi nhà mình cũng không thoát khỏi.
Bây giờ thấy nàng vẫn vô tư lự như vậy, ông mới hoàn toàn yên tâm, cuối cùng nhấn mạnh một câu: “Gần đây đừng đến Dương Châu.”
Ông nhớ không lầm, nhà “Trình công tử” còn có sản nghiệp ở Dương Châu, không thể để hắn chạy đến Dương Châu rồi tình cờ gặp nữ nhi nhà mình được!
Cái điệu bộ phòng bị nghiêm ngặt, không bỏ sót bất kỳ góc chết nào của cha khiến Thẩm Lệ Xu nhất thời không biết nên lo lắng hay nên hả hê, thành ngữ “vui quá hóa buồn” đúng là được tạo ra để dành cho Triệu Chiêu Cảnh, chỉ cần hôm nay hắn không quá trớn, không đến tận nhà nàng làm loạn thì cha nàng cũng sẽ không nhanh chóng báo động như vậy, lập tức coi hắn như con sói đuôi to mà đề phòng nghiêm ngặt. Thế là mối tình bí mật tốt đẹp chưa được hưởng bao lâu, sắp phải biến thành yêu xa rồi.
Nhưng hả hê xong, nàng cũng không khỏi cảm thấy sau gáy lành lạnh, phản ứng của cha quá lớn, mình cứ làm liều thế này, nếu chuyện vỡ lở, e rằng không bị đánh gãy chân thì khó mà dàn xếp ổn thỏa!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây